Hứa Cẩn Du chẳng mảy may để ý: “Trịnh thúc thúc, người đã dọa ta giật mình rồi đấy, nhưng ta vẫn phải nói, người quả thật không biết tốt xấu. Người có biết tay của Thất Ngư bị thương thế nào không?”
Trịnh Cương chau mày: “Bị thương thế nào?”
“Hắn, là vì bảo vệ bảo bối nữ nhi của người mà bị thương. Nếu không phải hắn dùng tay đỡ lấy nhát đao kia… e rằng hôm nay người đã không thể gặp lại nữ nhi của mình nữa rồi!”
Hắn khẽ sững người, trong đầu chợt lóe lên bản báo cáo án tình sơ lược của thuộc hạ ngày hôm qua: Trước cổng pháp viện, hành hung, một người bị thương nhẹ, án tình đơn giản, đã xử lý.




